top of page
Rechercher
Photo du rédacteurTỪ THỨC

** PHI TRƯỜNG

Dernière mise à jour : 2 déc. 2019

PHI TRƯỜNG

Từ Thức

Tình cờ gặp L ở phi trường JFK . Trái đất tròn, anh nhỉ, nghe nói anh qua Mỹ, đi thăm bạn bè khắp nơi mà không gặp em.

Tôi không biết trả lời ra sao. Tôi có thể nói láo. Đại khái không có số điện thoại hay có gọi, không ai trả lời. Tôi không nói gì, lúng túng. L nói em hiểu. Em cũng vậy, mấy lần tính gọi anh nhưng ngần ngại, lại thôi.

Tôi nói L không thay đổi gì. Tôi thành thực. L vẫn L ngày nào, qúy phái, trang nhã. Nhưng nét mặt, đôi mắt, nụ cười răng kểnh rất xinh của L có cái gì vời vợi.

Chúng tôi ngồi hàng giờ, gợi lại những ngày xưa. Tôi cho L biết đại khái cuộc sống nhạt nhẽo của tôi từ ngày ly hương. Vô duyên như đời sống một người chới với không gốc rễ. L hỏi còn cuốn sách của anh, cuốn sách làm anh quên cả sống, quên cả những người chung quanh. Tôi nói vẫn đang viết, chưa xong. Tôi không có can đảm thú thực đã viết xong, nhưng đã xé bỏ. Mấy trăm trang giấy xé vụn vứt trong thùng rác, giữa những trái cây thối, xương gà, đầu cá, thịt hôi. Mấy trăm trang giấy, mười mấy năm thức trắng, một ảo tưởng khói bay, một vị đắng đầu lưỡi.

L nói anh cũng không thay đổi. Anh vẫn loay hoay tìm, em không biết anh tìm cái gì. Tôi nghĩ nếu tôi biết, cuộc đời đã khác, mọi chuyện đã khác. Tôi không hỏi về cuộc sống hàng ngày cuả L. Tôi biết L. lấy chồng có địa vị, có cơ sở làm ăn phát đạt. Tôi buột miệng, hỏi một câu ngớ ngẩn : L có hạnh phúc không ?

Có những câu vừa buông ra đã muốn chạy theo, lấy lại. L không trả lời. L cười buồn. Nụ cười như một lời trách móc.

L coi giờ : em đi nhé. Và đi, không ngó lại.

Tôi nhìn theo hình vóc mảnh mai của L giưã những người Mỹ to lớn cồng kềnh. Bờ vai mỏng trĩu nặng. Tôi thầm cám ơn L đã không quay trở lại. ‘’Ly khách ven trời nghe muốn khóc. Tiếng đời xô động, tiếng hờn câm ‘’ (*)

Paris ( 1993 )

(*) thơ Thâm Tâm

tranh Hồ hữu Thủ

182 vues0 commentaire

Posts récents

Voir tout

Comentários


bottom of page